Lý giải việc sùng kính Đức Mẹ
trong Chính thống giáo
- Phần 2
Thánh Gioan Maximovitch ✢
07.06.2024 — 7 phút đọcVề Đức Theotokos
Đây là bài thứ hai trong chuỗi các bài dịch của "The Orthodox Veneration of the Mother of God" viết bởi Thánh Gioan Maximovitch. Đọc bài thứ nhất tại đây
Phần hai: Những kẻ thù đầu tiên của việc sùng kính Đức Mẹ của Chúa
Càng lan rộng đức tin vào Đấng Kitô và càng sáng ngời Danh Thánh của Đấng Cứu Chuộc trên thế gian, và cùng với Ngài là Đức Bà, Đấng được che chở để trở thành Đức Mẹ của Đức Chúa-Người—thì lòng căm ghét từ kẻ thù của Đấng Kitô đối với Bà càng lớn dần. Đức Maria là Mẹ của Chúa Giêsu. Bà đã thể hiện một tấm gương về sự thanh khiết và công chính chưa từng có trước đây, và hơn thế nữa, dù đã rời khỏi cuộc sống này, Bà vẫn là nguồn trợ giúp mạnh mẽ của các Kitô hữu, mặc dù không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Do đó, tất cả những ai căm ghét Chúa Giêsu Kitô và không tin vào Ngài, những ai không hiểu giáo lý của Ngài, hay đúng hơn, không muốn hiểu theo cách mà Giáo Hội đã hiểu, những người muốn thay thế lời giảng dạy của Đấng Kitô bằng lý luận của con người—tất cả những người trên đã chuyển hướng sự căm thù của họ đối với Đấng Kitô, đối với Tin Mừng và Giáo Hội sang Đức Trinh Nữ Maria Rất Thanh Khiết. Họ muốn hạ thấp Bà, và qua đó phá hủy luôn cả đức tin vào Con Bà, tạo ra một hình ảnh sai lệch về Đức Mẹ trong con mắt của mọi người để họ có cơ hội xây dựng lại toàn bộ giáo lý của Kitô giáo trên một nền tảng khác. Trong cung lòng của Đức Maria, Đức Chúa và con người đã hợp nhất. Bà là Đấng đã phụng sự như một chiếc thang cho Con Chúa từ thiên đàng bước xuống. Tấn công vào việc sùng kính Đức Mẹ có nghĩa là tấn công vào gốc rễ của Kitô giáo, phá hủy chính nền tảng của đức tin.
Và sự khởi đầu vinh quang của Đức Mẹ trên thiên đường được đánh dấu trên thế gian bằng một sự bùng nổ của lòng hiểm ác và căm ghét từ những kẻ không tin. Sau sự an nghỉ thánh thần của Bà, khi các Tông Đồ rước kiệu với thân xác Bà để chôn cất tại vườn Gethsemani, nơi Bà đã chọn, Thánh Gioan Thần học đi trước, cầm trên tay nhánh cây từ thiên đường mà Tổng lãnh thiên thần Gabriel đã mang đến cho Đức Trinh Nữ Maria ba ngày trước khi thiên sứ giáng xuống báo cho Bà biết về sự ra đi cận kề về thiên đường.
“Thuở Ítraen ra khỏi Ai Cập, thuở nhà Giacóp rời bỏ ngoại bang” Phêrô bắt đầu Thánh vịnh 113 (114); "Halêluia,” đồng thanh hát lên các Tông Đồ và các môn đệ của họ, như Dionysius người Areopagite, ông cũng đã được đưa đến Giêrusalem một cách kỳ diệu vào thời điểm đó. Và trong khi thánh ca thiêng liêng này được cất lên, người Do Thái gọi đây là “Đại Halêluia,” tức là “Ca tụng Chúa đi,” thì một linh mục Do Thái tên Athonius đã nhảy tới giá đỡ quan tài và cố gắng xô nó xuống, hòng ném thân xác Đức Mẹ của Chúa xuống đất.
Sự táo tợn của Athonius ngay lập tức bị trừng phạt: Tổng lãnh thiên thần Michael với thanh gươm vô hình đã chặt đứt tay ông, và nó bị treo trên giá đỡ quan tài. Athonius ngỡ ngàng như bị sét đánh, trải qua một cơn đau nhức nhối, nhận thức được tội lỗi của mình, quay sang cầu nguyện với Chúa Giêsu mà ông từng căm ghét, và ngay lập tức ông được chữa lành. Ông không chần chừ tiếp nhận Kitô giáo và tuyên xưng đức tin trước những người đồng đạo cũ, và vì điều đó, ông đã nhận lấy cái chết tử vì đạo. Do đó, hành động xúc phạm đến danh dự Đức Mẹ của Chúa đã dẫn đến vinh hiển lớn lao hơn cho Bà.
Kể từ đó, kẻ thù Đấng Kitô quyết định không thể hiện sự thiếu tôn kính đối với thân xác của Đức Mẹ Rất Thanh Khiết bằng bạo lực thô bạo nữa, nhưng sự ác ý của họ vẫn không ngừng lại. Thấy rằng Kitô giáo đang lan rộng ra khắp nơi, họ bắt đầu lan truyền những lời bôi nhọ hèn hạ về các Kitô hữu. Họ cũng không tha cho tên tuổi của Đức Mẹ của Đấng Kitô, và họ bịa ra câu chuyện rằng Chúa Giêsu thành Nazareth xuất thân từ một môi trường thấp kém và vô đạo đức, và rằng Đức Mẹ của Ngài đã giao du với một người lính La Mã.
Nhưng ở đây, sự dối trá này quá rõ ràng để khiến cho câu chuyện hư cấu này thu hút được sự chú ý nghiêm túc. Toàn bộ gia đình của Đức Giuse và Đức Maria được những người dân ở Nazareth và vùng lân cận biết rõ trong thời của họ. “Bởi đâu Ông này được khôn ngoan và làm được những phép lạ như thế? Ông này không phải là con bác thợ sao? Mẹ của Ông này không phải là bà Maria; anh em của Ông không phải là các ông Giacôbê, Giôxếp, Simôn và Giuđa sao? Và chị em của ông không phải đều là bà con lối xóm với chúng ta sao?” (Mátthêu 13:54-55; Máccô 6:3; Luca 4:22). Những người đồng hương ở Nazareth đã nói như vậy khi Đấng Kitô rao giảng sự khôn ngoan không-thuộc-về-thế-gian của Ngài trong hội đường. Ở những thị trấn nhỏ, chuyện gia đình của mỗi nhà đều được biết rõ; và lúc đó sự trong sạch của đời sống hôn nhân luôn được theo dõi rất nghiêm ngặt.
Liệu mọi người có thực sự cư xử tôn trọng đối với Chúa Giêsu, mời Ngài giảng dạy trong hội đường, nếu Ngài được sinh ra từ một mối quan hệ bất hợp pháp? Khi đó luật Môsê sẽ được áp dụng đối với Đức Maria, đòi hỏi những người như vậy phải bị ném đá đến chết; và các Pharisêu sẽ nhiều lần lợi dụng cơ hội để phản bác Chúa Giêsu về hành vi của Mẹ Ngài. Nhưng sự thật hoàn toàn ngược lại. Đức Maria được mọi người rất tôn trọng; tại tiệc cưới ở Cana, Bà là một vị khách danh dự, và ngay cả khi Con Bà bị kết án, không ai dám chế giễu hay chỉ trích Mẹ Ngài.
Phần một: Việc sùng kính Đức Mẹ của Chúa trong cuộc đời trần thế của Bà.